Top 6 # Xem Nhiều Nhất Văn Bản Cô Bé Bán Diêm Thuộc Thể Loại Nào Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Athena4me.com

Văn Bản “Cô Bé Bán Diêm”

1.Hãy xác định ba phần của văn bản này nếu lấy việc em bé quẹt những que diêm làm phần trọng tâm.Căn cứ vào đâu để có thể chia phần thứ hai ( phần trọng tâm )thành những đoạn nhỏ hơn .

Phần thứ nhất: Hòan cảnh của cô bé bán diêm. Phần thứ hai (trọng tâm): Các lần quẹt diêm và những mộng tưởng. Phần thứ ba: Cái chết thương tâm của em bé bán diêm.

Phần trọng tâm có thể chia thành 5 đoạn nhỏ căn cứ vào các lần quẹt diêm. Bốn lần đầu, mỗi lần quẹt một que diêm. Lần thứ năm quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao.

chúng tôi phần đầu,chúng ta biết gì về gia cảnh của nhân vật cô bé bán diêm và không gian,thời gian xảy ra câu chuyện?Liệt kê những hình ảnh tương phản (đối lập,đặt gần nhau,làm nổi bật lẫn nhau)được nhà văn sử dụng trong phần này nhằm khắc họa nỗi cực khổ của cô bé

-Gia cảnh: +Mẹ chết, sống với bố, bà nội cũng đã qua đời. +Nhà nghèo, sống chui rúc trong một xó tối tăm, trên gác sát mái nhà. +Bố khó tính, em luôn luôn nghe những lời mắng nhiếc, chửi rủa. +Phải đi bán diêm kiếm sống. -Không gian,thời gian xảy ra câu chuyện: +Đêm giao thừa: gió rét, tuyết rơi. +Đường phố vắng vẻ.

3.Chứng minh rằng những mộng tưởng của cô bé qua các lần quẹt diêm diễn ra theo trình tự hợp lí.Trong số các mộng tưởng ấy,điều nào gắn với thực tế,đièu nào thuần túy chỉ là ảo mông?

-Các mộng tưởng diễn ra theo trình tự hợp lí: vì trời rét nên trước hết em nghĩ đến lò sưởi, tiếp đó, vì đói nên em nghĩ tới bàn ăn, sau đó vì hôm nay là giao thừa nên “cây thông Nôen” hiện ra, đến đây, em nhớ đến đã có một thời em cũng được đón giao thừa như thế, khi bà còn sống, thế là hình ảnh bà em xuất hiện. Thực tế và mộng tưởng xen kẽ với nhau: khi diêm cháy là lúc mộng tưởng hiện ra trong đầu em bé, khi diêm tắt là lúc em trở về với thực tại -Con ngỗng quay nhảy ra khỏi đĩa, hai bà cháu nắm tay nhau bay lên trời chỉ là mộng tưởng Các hình ảnh: lò sưởi, bàn ăn, cây thông Nôen gắn với thực tế

4.Phát biểu cảm nghĩ của em về truyện Cô bé bán diêm nói chung và về đoạn kết của chuyện nói riêng

“Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà. Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường, người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa. Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên thi thể em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Chẳng ai biết những cái kì diệu em đã trông thấy và nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm”

– Em đã đi vào bầu ánh sáng vĩ đại, vào sống trong một thế giới của ánh sáng, tình thương, nơi ấy có người bà hiền hậu thân thương, có những lò sưởi ấm, những bữa ăn thịnh soạn, những cây thông trang hoàng rực rỡ, được sống trong sự bao dung chở che và lòng độ lượng nhân từ vô hạn của Chúa. Em đã vĩnh viễn thoát khỏi những đọa đày trên mặt đất đau thương, vĩnh viễn thoát khỏi những cơn đói hành hạ, thoát khỏi cái rét cắt da cắt thịt, khỏi nỗi cô đơn, bất hạnh. Em ra đi thanh thản và mãn nguyện “đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười”. Chắc hẳn gương mặt ấy sẽ còn ám ảnh độc giả bao thế hệ: cô bé ra đi trong niềm vui, sự bao dung, tha thứ. Cô mỉm cười từ giã tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người…. Cô bé ra đi tựa như một thiên thần, sau khi chịu đựng những đọa đày thế gian đã được trở về với Chúa, về nước thiên đàng. Ở phương diện đó, kết thúc câu chuyện là một cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân văn. Andersen đã không dùng đôi cánh tưởng tượng để thoát li mà cúi sát xuống hiện thực khốc liệt của cuộc sống, để cảm thông và yêu thương những số phận bất hạnh, để nhận ra và trân trọng những ước mơ trong sáng, thánh thiện của con người.

– Nhưng không hẳn là một cái kết hoàn toàn có hậu. Truyện của Andersen khép lại nhưng lòng người đọc vẫn không nguôi băn khoăn, trăn trở, day dứt suy nghĩ về con người, cuộc đời, về tình người, tình đời. Nhà văn không né tránh hiện thực nghiệt ngã. Cô bé có tâm hồn trong sáng, thánh thiện ấy đã chết, chết trong chính đêm giao thừa, trong cái đói, cái rét hành hạ. Một năm mới sang hứa hẹn những khởi đầu mới nhưng cô bé đã kết thúc cuộc hành trình của mình tại chính ngưỡng cửa của năm mới. Chẳng có cơ hội, chẳng có tương lai nào cho em. Trước khi chết vì đói, vì rét, em đã chết vì chính sự lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn, ích kỉ của con người. Em không dám về nhà vì sợ những lời chửi mắng, đánh đập của bố, em trơ trọi, bơ vơ, tuyệt vọng chống chọi với cái giá rét trước ánh mắt vô cảm, thờ ơ của những người qua đường, em cô đơn, buồn tủi khi mọi người vui vẻ, hân hoan đón chào năm mới, em nằm đó trong những lời đàm tiếu vô tâm của mọi người. Em từ giã cõi đời, giã từ cuộc sống vì không ai thương em, không ai che chở, bảo vệ em. Cái chết của em mãi để lại nỗi xót thương, niềm day dứt như một câu hỏi ám ảnh trong lòng mỗi người: làm sao để không bao giờ trên mặt đất này còn có những trẻ em bất hạnh như cô bé bán diêm ?

Đọc Hiểu Văn Bản: Cô Bé Bán Diêm

Câu chuyện kể về một cô bé bán diêm mồ côi mẹ từ nhỏ trong đêm giao thừa tuyết rơi lạnh giá cố bán những bao diêm. Cả ngày nay cô bé phải đi qua nhiều con phố nhưng không bán được bao nào, cái lạnh, cái đói làm em kiệt sức. Nhưng em lại không thể quay về nhà được vì sợ bị đòn. Ngồi nép vào góc tường em rút những que diêm trong bao ra đốt để sưởi ấm. Quẹt que diêm thứ nhất,lò sưởi hiện ra,que thứ hai vụt cháy em thấy đồ ăn thơm ngon,rồi que thứ ba em thấy cây thông noel rực rỡ đẹp đẽ , que cuối cùng em được gặp được người bà hiền hòa nhân hậu. Em đã quẹt hết chỗ diêm mà mình có để được nhìn thấy bà. Em ra đi nhưng trên môi em vẫn còn giữ lại nụ cười vì trong mơ em đã được gặp bà.

Văn bản chia làm 3 phần

– Phần 1: từ đầu đến cứng đờ ra (hoàn cảnh đáng thương của cô bé bán diêm)

– Phần 2: tiếp theo đến chầu Thượng đế ( bốn lần quẹt diêm và điều ước sâu trong lòng em)

– Phần 3: còn lại.( em bé đang thương ra đi trong sự bình thản)

Soạn bài Cô bé bán diêm 3 cách

Hãy xác định ba phần (chỗ bắt đầu, chỗ kết thúc từng phần) của bài này nếu lấy việc em bé quẹt từng que diêm làm phần trọng tâm. Căn cứ vào đâu đế có thể chia phần thứ hai (phần trọng tâm) thành những đoạn nhỏ hơn?

Chia 3 phần như phần bố cục

– Căn cứ vào những lần quẹt diêm của cô bé để xác định những đoạn nhỏ:

+ Ba lần quẹt diêm đầu tiên của cô bé thấy lò sưởi,đồ chơi,thức ăn: ước muốn bình thường giản dị của cô bé được như những đứa trẻ khác.

+ Lần thứ tư quẹt diêm có bé nhìn thấy bà: khát khao của cô bé muốn được bảo vệ

+ Cô bé đốt hết chỗ diêm mình có để níu giữ hình ảnh của bà.

– Căn cứ vào từng lần quẹt diêm của cô bé bán diêm để chia phần trọng tâm thành các đoạn nhỏ.

+ Lần thứ nhất: chiếc lò sưởi xuất hiện

+ Lần thứ hai: bàn ăn thịnh soạn hiện lên

+ Lần thứ ba: cây thông nô-el rực rỡ hiện ra

+ Lần cuối cùng: người bà yêu quý của em xuất hiện

Có thể chia thành 3 phần như sau:

– Đoạn 1: Từ đầu đến “cứng đờ ra” : Nói về hoàn cảnh của cô bé bán diêm

– Đoạn 2: Tiếp đến “Thượng đế”: Những lần quẹt diêm và mộng tưởng của cô bé

– Đoạn 3: Còn lại: Cái chết thương tâm của cô bé.

– Phần trọng tâm có thể chia thành những đoạn nhỏ dựa trên những lần quẹt diêm của em bé. Mỗi lần quẹt diêm là một đoạn nhỏ hơn.

Trong phần đầu, nhà văn đã tạo dựng hoàn cảnh (gia đình, cuộc sống) và bối cảnh (thời gian, không gian) của em bé bán diêm như thê nào? Những hình ảnh tương phản (đối lập, đặt gần nhau, làm nổi bật lẫn nhau) ở đây được thế hiện ra sao và nhằm mục đích nghệ thuật cụ thể gì?

Hoàn cảnh cô bé bán diêm rất đáng thương:nhà nghèo,mồ côi mẹ từ nhỏ,bà ngoại mất sớm,cô sống với người cha trên căn gác sát mái nhà,cha cô bé suốt ngày uống rượu đánh đập cô bé. Ngày giáng sinh cô bé vẫn phải đi bán. Cô bé có những ước mơ nhỏ nhoi nhưng ngoài hiện thực không có. Để rồi em ra đi trong cái lạnh của ngày tuyết rơi.

– Những hình ảnh đối lập được nhà văn sử dụng nhằm khắc họa nỗi khổ của cô bé:

Mất đi mẹ và bà ngoại làm những tháng ngày của cô bé trở nên đáng thương.

– Gia cảnh của nhân vật:

+ Trước kia: khá giả, sống cùng ngoại trong ngôi nhà đẹp có bức tường xuân bao quanh

+ Hiện tại: bị tiêu sản, ngoại mất, mồ côi mẹ, nhà nghèo, sống trong xó xỉnh tối tăm, ngày ngày phải đi bán diêm kiếm sống, sống cùng người cha tệ bạc, hay chửi mắng, đập đánh em.

– Thời gian xảy ra câu chuyện: Vào đêm giao thừa

– Không gian: trên con đường tối tăm, em đi trong bóng tối khi mà những ngôi nhà trong phố đều sáng rực những ánh điện, sực những mùi ngỗng quay,

– Những hình ảnh tương phản:

a. Hoàn cảnh:

– Bà nội và mẹ đã qua đời

– Sống với bố khó tính – hay chửi mắng

– Nhà nghèo, nơi tối tăm

– Phải đi bán diêm để kiếm sống

b. Bối cảnh của truyện:

– Thời gian: vào đêm giao thừa

c. Các hình ảnh tương phản:

Các mộng tưởng của em bé qua các lần quẹt diêm (lò sưởi, bàn ăn, cây thông Nô-en, người bà, hai bà cháu bay đi) diễn ra lần lượt có hợp lí không? Vì sao? Trong các mộng tưởng ấy, diều nào gắn với thực tế, điều nào thuần túy chỉ là tưởng tượng?

Mộng tưởng của cô bé bán diêm diễn ra theo trình tự hợp lý:

+ Đầu tiên trong sự lạnh lẽo của những bông tuyết cô ước có cái lò sưởi để được cảm nhận sự ấm áp.

+ Có được sự ấm áp, cô bé thấy đói, vì cô đã nhịn rất lâu rồi.

+ Bàn thức ăn biến mất làm cô nhớ đến sự đẹp đẽ đêm giáng sinh là cả nhà được quây quần bên cây thông noel.

+ Cô gặp được người bà hiền hậu, mà mỉm cười với cô.

+ Cảnh hai bà cháu nắm chặt tay nhau bay lên trời: thoát khỏi những đau buồn.

– Mộng tưởng gắn với thực tế: là sự ấm áp của lò sưởi, món ngỗng quay thơm ngon, cây thông được trang trí đẹp đẽ.

– Mộng tưởng thuần túy là gặp được người bà thân thương.

Những mộng tưởng của cô bé bán diêm là những mộng tưởng chung của tất cả những đứa trẻ đồng cảnh ngộ thời bấy giờ khao khát cuộc sống ấm no hạnh phúc bên gia đình.

Ba lần mộng tưởng đầu tiên đều gắn với thực tế

Lần cuối cùng em được gặp bà là mộng tưởng.

Các mộng tưởng của em bé diễn ra lần lượt theo thứ tự hợp lý:

– Lần 1: Vì trời rét

– Lần 2: Vì bụng đói

– Lần 3: Đó đó là đêm giao thừa

– Lần 4: Trong giờ phút hạnh phúc đó bà đã hiện về đêm đến cho em tình yêu thương thuở nào.

– Lần 5: Em muốn níu bà lại, muốn đi với bà …

– Các mộng tưởng lò sưởi, bàn ăn, cây thông noel gắn liền với thực tế em bé đang rất cần. Còn hình ảnh con ngỗng quay bay ra khỏi đĩa và hình ảnh 2 bà cháu nắm tay nhau bay lên trời thì thuần túy là mộng tưởng. Mong ước hạnh phúc chính đáng đối với thân phận bất hạnh của em.

Câu 4 (trang 68 Ngữ Văn 8 Tập 1)

Hãy phát biếu những cảm nghĩ của mình về truyện “Cô bé bán diêm” (trích), nói chung và về đoạn kết của truyện nói riêng.

Cảm nghĩ về cô bé bán diêm: một cô bé nhỏ đáng thương. Ở cái tuổi đáng ra nhận được sự yêu thương chăm sóc từ gia đình nhưng phải bươn chải kiếm tiền qua ngày cho người cha, lại còn hay bị ông ta la mắng, đánh đập. Cô bé luôn mơ ước có được cuộc sống no ấm,sum vầy bên gia đình,muốn được vui chơi đúng với lứa tuổi của em. Cô bé ra đi, để lại cho mọi người sự bàng hòng và thức tỉnh.

– Cảm nghĩ về đoạn kết: Hình ảnh cô bé bán diêm ra đi dưới cái lạnh trogn đêm tuyết rơi nhưng nụ cười vẫn đọng trên môi- đó là hình ảnh tác giả tưởng tượng đưa vào câu chuyện giúp giảm bớt sự đau thương. Cái chế có lẽ là một sự giải thoát cho em, tác giả miêu tả cảnh hai bà cháu nắm tay nhau bay về trời. Một cái kết mang màu sắc cổ tích mặc dù bi thương nhưng vẫn có gì đó thật đẹp đẽ. Hi vọng em sẽ tìm được hạnh phúc ấm áp ở nơi xa.

Em bé bán diêm đã chết, em chết vì đói rét. Cái chết của em được miêu tả nhẹ nhàng, thanh thản, đó là cái chết của một con người toại nguyện “đôi má hồng và đôi môi mỉm cười” bởi em đã được về với bà ở một thế giới khác không còn buồn đau và đói rét. Em thật tội nghiệp, người đời đối xử với em tệ quá, bà và mẹ là người thương em nhưng đều đã mất,. Người cha đối xử với em thiếu tình thương, khách qua đường chẳng đoái hoài đến em, những người nhìn thi thể em vào ngày mùng một cũng lạnh lùng như thế.

Đọc truyện Cô bé bán diêm em cảm thấy buồn và xót xa cho số phận của một cô bé đầy trái ngang. Vốn là một đứa trẻ được sống trong sự ấm êm, yêu thương nhưng rồi cuộc đời đã đưa đẩy em vào cảnh phải bán từng bao diêm kiếm sống. Không may mắn được phúc phần yêu thương từ bố mẹ, em còn chịu sự vô tâm từ những người qua đường. Họ đều thấy em, nhưng không ai động lòng mà trao cho em chiếc áo, đưa em chiếc bánh đỡ đói, mua giùm em bao diêm,….Cuối cùng, em đã chết vì lạnh, vì đói, vì rét và chết bởi cả sự ích kỷ của con người. Cái chết ấy như một sự giải thoát cho em khỏi cuộc đời vô vàn những khổ cực, đớn đau mà chính em phải gặm nhấm, gánh chịu từng ngày. Câu chuyện bồi đắp cho tâm hồn em sự yêu thương, cảm thông với những người sinh ra không may mắn, em hiểu và trân trọng hơn giá trị của tình người trong cuộc đời.

**Đoạn kết câu chuyện nói về cái chết của em bé bán diêm. Khi chết, trên khuôn mặt em đôi môi vẫn mỉm cười, đôi má em ửng hồng như một sự mãn nguyện của cô bé khi được đến bên người bà yêu quý. Qua từng lời văn, ta thấy được sự xót xa, thương cảm của nhà văn trước nỗi bất hạnh của cô bé.

Tác phẩm cho thấy sự đồng cảm của tác giả đối với những số phận đáng thương trong xã hội.

Phân Tích Văn Bản “Cô Bé Bán Diêm”

Tư liệu Ngữ văn THCS xin gửi tới các thầy cô và các em phần hệ thống kiến thức về tác phẩm. Hi vọng sẽ là tài liệu hữu ích cho thầy cô trong quá trình soạn giáo án, ôn tập, cho các em trong quá trình tìm hiểu văn bản, ôn tập cuối kì.

– An-đéc-xen (1805 – 1875), là nhà văn Đan Mạch.

– Ông nổi tiếng với loại truyện kể cho trẻ em. Một số truyện biên soạn từ truyện cổ tích, một số truyện tự sáng tác.

– Một số tác phẩm nổi tiếng: Bầy chim thiên nga, Bộ quần áo mới của hoàng đế; Nàng công chúa và hạt đậu; Chú lính chì dũng cảm…

– An-đéc-xen sinh ra trong gia đình nghèo, bố làm thợ giầy, 11 tuổi mồ côi cha, mẹ tái giá, An-đéc-xen sống với bà. An-đéc-xenthích văn thơ từ nhỏ nhưng được học ít. Từ năm 30 tuổi, ô bắt đầu s/tác cho trẻ em và trở nên nổi tiếng. Ông có tới 168 tp ở đề tài dành cho trẻ. Rất nhiều tp trong số này đã quen thuộc với bạn đọc khắp 5 châu. Truyện nhẹ nhàng, thấm đượm t/y con người, tin vào cái tốt.

– Cô bé bán diêm là tác phẩm nổi tiếng của An-đéc-xen.

– Văn bản trong SGK là phần trích nhưng cũng gần hết câu chuyện.

– Phần 1: Từ đầu đến “đôi bàn tay em đã cứng đờ ra”: Hoàn cảnh của em bé bán diêm.

– Phần 2: Tiếp theo đến “họ đã về chầu thượng đế”: Ảo mộng và thực tế qua những lần quẹt diêm.

– Phần 3: Phần còn lại – Cái chết của cô bé bán diêm.

Truyện kể theo trình tự thời gian kết cấu quen thuộc của truyện cổ tích.

– Bối cảnh:đêm giao thừa, mọi nhà sáng rực ánh đèn, sực nức mùi ngỗng quay không khí ấm áp, vui vẻ.

+ Em ngồi nép ở góc tường, thu chân vào người, mỗi lúc càng thấy rét buốt hơn, không bán được que diêm nào không dám về nhà – ở nhà cũng rét.

2. Hiện thực và mộng ảo qua những lần quẹt diêm

Ban đầu, em bé quẹt diêm để sưởi ấm qua đêm lạnh giá. Chỉ quẹt một que diêm thôi mà em đã phải đắn đo mãi hoàn cảnh đáng thương; em bé bán diêm còn nhỏ mà đã phải lo mưu sinh; luôn lo sợ bố mắng.

– Tiếp đó, em bé quẹt diêm để mong chờ những điều kì diệu sẽ xảy ra em mong muốn đợc đắm chìm trong hạnh phúc ảo ảnh.

Câu chuyện đan xem giữa thực và ảo như trong thế giới cổ tích.

* Các lần quẹt diêm của cô bé bán diêm:

– Em bé bán diêm vui mừng, hạnh phúc.

– Ngọn lửa xanh lam, trắng ra, rực hồng, sáng chói đến vui mắt.

– Lửa tắt – que diêm tàn

– Em bé bần thần cả người, lo sợ sẽ bị cha mắng.

– Diêm tắt, chỉ còn bức tường dày đặc và lãnh lẽo.

– Chẳng có bàn ăn thịnh soạn, chỉ có phố xá vắng tanh, lạnh buốt…

– Bà hiện lên to lớn và đẹp lão.

– Bà cầm lấy tay em, hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi.

– Trong em chỉ còn mộng ảo, em không còn phải quay trở lại hiện thực lạnh lẽo.

Khát khao hạnh phúc, thoát khỏi cuộc sống khổ đau hiện tại.

3. Cái chết của cô bé bán diêm

– Cái chết của em không bi lụy. Em hiện lên đẹp như một thiên thần. Hạnh phúc hiện hữu rõ trên khuôn mặt của em. Với em bé bán diêm, đây là cái chết giải thoát, em chết trong niềm hạnh phúc, mọi đau khổ sẽ không còn.

– Mọi người thờ ơ với cái chết của em, chỉ bình phẩm mà không hề thương xót à một xã hội vô cảm, thờ ơ.

Vb Cô Bé Bán Diêm

CÔ BÉ BÁN DIÊM An- đéc- xen A.Mức độ cần đạt– Biết đọc hiểu một đoạn trích trong tác phẩm truyện.– Sự thể hiện của tinh thần nhân đạo, tài năng nghệ thuật xuất sắc của nhà văn An-đéc-xen qua một tác phẩm tiêu biểu.B. Trọng tâm kiến thức, kĩ năng, thái độ1. Kiến thức: – Những hiểu biết bước đầu về người viết truyện cổ tích an-đéc-xen.– Nghệ thuật kể chuyện, cách tổ chức các yếu tố hiện thực và mộng tưởng trong tác phẩm.– Lòng thương cảm của tác giả đối với em bé bất hạnh.2.Kĩ năng:– Đọc diễn cảm, hiểu, tóm tắt tác phẩm– Phân tích được một số hình ảnh tương phản(đối lập, đặt gần nhau, làm nổi bật lẫn nhau). – Phát biểu cảm nghĩ về một đoạn truyện.3.Thái độ: Giáo dục các em biết yêu thương những em bé mồ côi bất hạnh .C. Phương pháp: Đọc diễn cảm, tóm tắt văn bản, phân tích.D.Tiến trình dạy học:1. Ổn định lớp: 8a1………………………………………………… 8a2………………………………………………………2. Kiểm tra bài cũ : – Kể tóm tắt truyện ngắn Lão Hạc?– Trình bày ngắn gọn nguyên nhân và ý nghĩa cái chết của lão Hạc ?3.Bài mới– Lời vào bài: Có cảnh thương tâm nào hơn cảnh một em bé mồ côi mẹ chết cóng trong đêm giao thừa. Vì sao lại đến nông nổi ấy ? Câu chuyện này liệu có thật và có thể xảy ra hay không ? Tiết học hôm nay, chúng ta sẽ đi tìm hiểu qua văn bản Cô bé bán diêm.– Bài mới: Hoạt động của GV và HS Nội dung kiến thức

Giới thiệu chung– Hs: Đọc chú thích– GV: Tác giả là ai, nhà văn nước nào?Kể tên một vài tác phẩm cảu ông?– HS: Trả lời từng ý phần chú thích– GV: Nhận xét, chốt ý, ghi bảng.Đọc hiểu văn bản-GV hướng dẫn HS đọc với giọng cảm thông, chậm, nhẹ nhàng và đọc đoạn dã bị lược bỏ– HS: 3 hs đọc tiếp đoạn trích – GV: Giải thích nhanh một số từ khó – GV: Nếu chia văn bản này thành 3 phần thì em sẽ xác định các phần văn bản cụ thể ra sao và tương ứng với nó là nội dung nào ?– HS:Phần 1: từ đầu đến đôi tay em cứng đờ ra : Em bé trong đêm giao thừa Phần 2 : tiếp theo đến đã về chầu thượng đế :Thực tế và mộng tưởng Phần 3 : còn lại :Một cảnh thương tâm Gọi hs đọc phần 1 – GV: Theo dõi văn bản cho biết gia cảnh cô bé có gì đặc biệt ?– HS:Mẹ chết, sống với bố nghiện ngập, bà nội cũng đã qua đời, nhà nghèo, nơi ở của hai cha con là một xó tăm tối.Tự mình đi bán diêm để kiếm sống và mang tiền về cho bố.– Gv:Cảm nhận của em về gia cảnh của cô bé.– Hs: Trình bày– Gv:cảnh ngộ của cô bé trong đêm giao thừa được tả lại ra sao?– HS:Trong nhà cửa sổ mọi nhà đều sáng rực … sực mùi ngỗng quay.Ngoài đường: Em ngồi nép trong một góc tường ; thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn – GV: Nhà văn sử dụng nghệ thuật gì giới thiệu gia cảnh của cô bé bán diêm? Tác dụng?– HS:Tương phản đối lập làm bật nổi cực khổ của cô bé bán diêm, gợi niềm thương cảm cho người đọc – GV: Những sự việt đó đã làm xuất hiện một cô bé bán diêm ntn trong cảm nhận của em ?– HS:nhỏ nhoi cô độc, đói rét, bị đầy ải, không được ai đoái hoài – một em bé hết sức khốn khổ và đáng thương – GV: phân tích, liên hệ số phận của một số em bé. trong văn học Việt Nam.Tiết 22 Gọi hs đọc đoạn 2 – GV:Hãy cho biết cô bé đã quẹt diêm tất cả mấy lần? Cho biết mộng tưởng của cô bé qua các lần quẹt diêm và ý nghĩa của các giấc mơ đó?– HSTLN: Trình bày– Gv phân tích:Lần quẹt diêm thứ nhất, cô bé đã thấy lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng Đây là mong ước được sưởi ấm trong một mái nhà thân thuộc. Lần quẹt diêm thứ 2 qua ánh lửa diêm, cô bé đã thấy bàn ăn thịnh soạn.. Trong lần quẹt diêm thứ 3 cô bé thấy cây thông Nô- en với hàng ngàn ngọn nết sáng rực, lấp lánh