Top 13 # Xem Nhiều Nhất Luật Sư Phạm Hồng Hải Wiki Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Athena4me.com

Văn Phòng Luật Sư Phạm Hồng Hải Và Cộng Sự

1

7990

2

Dịch vụ phục vụ đồ uống (Trừ kinh doanh dịch vụ quán bar, karaoke, vũ trường)

5630

4

Bán lẻ hàng hóa khác mới trong các cửa hàng chuyên doanh (Loại trừ kinh doanh các lĩnh vực: tem, súng đạn, tiền kim khí, vàng miếng) Chi tiết: – Bán lẻ hoa, cây cảnh, cá cảnh, chim cảnh, vật nuôi cảnh trong các cửa hàng chuyên doanh – Bán lẻ hàng lưu niệm, hàng đan lát, hàng thủ công mỹ nghệ trong các cửa hàng chuyên doanh – Bán lẻ tranh, ảnh và các tác phẩm nghệ thuật khác (trừ đồ cổ) trong các cửa hàng chuyên doanh – Bán lẻ đồng hồ, kính mắt trong các cửa hàng chuyên doanh – Bán lẻ máy ảnh, phim ảnh và vật liệu ảnh trong các cửa hàng chuyên doanh – Bán lẻ xe đạp và phụ tùng trong các cửa hàng chuyên doanh

4773

5

Bán lẻ thuốc, dụng cụ y tế, mỹ phẩm và vật phẩm vệ sinh trong các cửa hàng chuyên doanh Chi tiết: Bán lẻ nước hoa, mỹ phẩm và vật phẩm vệ sinh trong các cửa hàng chuyên doanh

4772

6

Bán lẻ hàng may mặc, giày dép, hàng da và giả da trong các cửa hàng chuyên doanh Chi tiết: Bán lẻ hàng may mặc trong các cửa hàng chuyên doanh Bán lẻ cặp, túi, ví, hàng da và giả da khác trong các cửa hàng chuyên doanh Bán lẻ cặp, túi, ví, hàng da và giả da khác trong các cửa hàng chuyên doanh

4771

9

Bán buôn vật liệu, thiết bị lắp đặt khác trong xây dựng Chi tiết: – Bán buôn tre, nứa, gỗ cây và gỗ chế biến – Bán buôn xi măng – Bán buôn gạch xây, ngói, đá, cát, sỏi – Bán buôn kính xây dựng Bán buôn sơn, vécni – Bán buôn gạch ốp lát và thiết bị vệ sinh – Bán buôn đồ ngũ kim Bán buôn vật liệu, thiết bị lắp đặt khác trong xây dựng – Bán buôn gỗ cây, tre, nứa; – Bán buôn sản phẩm gỗ sơ chế; – Bán buôn sơn và véc ni; – Bán buôn vật liệu xây dựng như: cát, sỏi; – Bán buôn giấy dán tường và phủ sàn; – Bán buôn kính phẳng; – Bán buôn đồ ngũ kim và khoá; – Bán buôn ống nối, khớp nối và chi tiết lắp ghép khác; – Bán buôn bình đun nước nóng; – Bán buôn thiết bị vệ sinh như: Bồn tắm, chậu rửa, bệ xí, đồ sứ vệ sinh khác; – Bán buôn thiết bị lắp đặt vệ sinh như: Ống, ống dẫn, khớp nối, vòi, cút chữ T, ống cao su,…; – Bán buôn dụng cụ cầm tay: Búa, cưa, tua vít, dụng cụ cầm tay khác.

4663

10

Lắp đặt hệ thống điện Chi tiết: + Dây dẫn và thiết bị điện + Đường dây thông tin liên lạc + Mạng máy tính và dây cáp truyền hình, bao gồm cả cáp quang học + Đĩa vệ tinh + Hệ thống chiếu sáng + Chuông báo cháy + Hệ

4321

Chuyện Chưa Kể Của Luật Sư Phạm Hồng Hải Trong Vụ Án Vườn Điều

Nhớ lại vụ án vườn điều năm xưa, chúng tôi luật sư Phạm Hồng Hải – Trưởng văn phòng Luật sư Phạm Hồng Hải và Cộng sự không giấu được sự bồi hồi, xúc động. Vụ án này để lại trong ông nhiều kỷ niệm đáng nhớ, hội tụ nhiều tình tiết pháp lý vô cùng… phi lý, cho thấy điều tra viên đã “nhảy múa” trên hồ sơ, truy tố oan người vô tội Huỳnh Văn Nén.

Vì vụ án có nhiều tình tiết ly kỳ, nên chúng tôi luật sư Phạm Hồng Hải đã viết hẳn thành một cuốn sách có tên gọi “Vụ án vườn điều từ những góc nhìn”.

“Ngay lần đầu tiên tiếp cận tài liệu, thông tin vụ án, tôi đã gần như khóc khi đọc dòng chữ nguệch ngoạc cuối cùng của bị cáo Nguyễn Thị Nhung (SN 1957): “Trước khi tôi nhắm mắt xuôi tay, kính gửi cha mẹ ruột, cha mẹ chồng, nội ngoại, người thân và chồng Trần Văn Sáng thực hiện nguyện vọng của tôi như sau: Khi tôi chết không được chôn cất phải đưa thi hài tôi giao cho công an tỉnh Bình Thuận”…”, ông Phạm Hồng Hải tâm sự.

Ngoài bức thư nói trên, luật sư Phạm Hồng Hải còn nhận được một bức thư của ông Nguyễn Thận – Chủ tịch UBND xã Tân Minh, huyện Hàm Tâm, tỉnh Bình Thuận, đề nghị ông tham gia minh oan cho các công dân của ông.

Theo ông Chủ tịch xã, kẻ giết bà Dương Thị Mỹ (SN 1955, trú tại thôn 2, xã Tân Minh, huyện Hàm Tân, Bình Thuận) không thể là bà Nguyễn Thị Lâm (1937, trú tại thôn 2, xã Tân Minh, là mẹ ruột của chị Nhung) và các con cháu của bà.

Linh cảm nghề nghiệp cho thấy, con người này bị hàm oan, đến khi sắp từ giã cõi đời, chỉ có một mong ước được rửa nỗi oan trên trần thế. Những điều đó đã thôi thúc luật sư Phạm Hồng Hải quyết định tham gia bào chữa miễn phí cho bà Nguyễn Thị Lâm trong vụ án vườn điều.

Hồ sơ điều tra bị sai lệch

Luật sư Phạm Hồng Hải kể: “Một trong những hung khí dùng để tấn công nạn nhân là con dao phay thái thịt. Theo quy kết của cơ quan tiến hành tố tụng tỉnh Bình Thuận, chính Nguyễn Thị Lâm đã dùng con dao này tấn công nạn nhân, gây đứt tay, đứt quai hàm, gây mất máu và tử vong. Con dao đó đã được Huỳnh Văn Nén chôn giấu dưới lòng đất. 5 năm sau, khi CQĐT khai quật và thu được, nó chỉ còn là một thanh kim loại có kiểu dáng con dao phay”.

Luật sư Hải chia sẻ: “Tôi đã kiểm tra lại tình hình thời tiết những ngày sau khi vụ án xảy ra và thấy rằng, đất Bình Thuận ít mưa, nắng nóng và khô. Nếu thực sự con dao gây án chôn ở độ sâu khoảng 50cm, nó không thể biến dạng nhanh, han rỉ nhanh như vậy được (khi xét xử mẫu vật được gọi là con dao là hung khí chỉ còn là mạt sắt đựng vỏn vẹn trong vỏ 1 bao thuốc lá). Đây là điều phi lý, cần phải khoét sâu, làm rõ”.

Sau này, cơ quan chức năng xác định các vết thương trên người nạn nhân là do dao quắm gây nên, đúng như nhận định, đánh giá của luật sư Phạm Hồng Hải.

Luật sư Phạm Hồng Hải kể tiếp: “Một trong những điểm thiếu thuyết phục trong nhận định của cơ quan tiến hành tố tụng chính là hiện trường vụ án, nơi phát hiện thi thể nạn nhân”.

Thực tế tại nơi phát hiện ra tử thi có một số vết máu nhưng không đáng kể, trong khi đó nạn nhân là một người to khỏe, bị giết chết bởi những vết thương gây mất máu (đứt xương trụ tay, vùng cổ, vỡ xương hàm dưới, đứt lưỡi…). Với các vết thương nêu trên, chắc chắn trên quần áo, người nạn nhân và nơi xảy ra vụ án phải có rất nhiều máu.

“Thế mà trong hồ sơ vụ án thể hiện, trên quần áo nạn nhân lại không có một giọt máu nào. Vậy thì máu nạn nhân đã chảy đi đâu?”, luật sư Phạm Hồng Hải đánh giá chứng cứ.

Vị luật sư lão luyện trong nghề đã chỉ ra, thời điểm nạn nhân chết, cho tới khi phát hiện ra thi thể, ở địa phương không có mưa (một trong những nguyên nhân quan trọng nhất làm xáo trộn hiện trường và xóa đi các vết máu ở lại-PV). Do vậy, luật sư Hải nghi ngờ nạn nhân bị giết ở nơi khác và thi thể được chuyển đến vườn điều nhà ông Hai Hoàng.

Luật sư Phạm Hồng Hải phân tích: “Khi hàng xóm, người thân tham gia khâm liệm nạn nhân Dương Thị Mỹ, phát hiện thấy trong các móng tay để dài của nạn nhân dính nhiều đất màu đen (đất thường có ở nhiều nền nhà người dân huyện Hàm Tân). Trong khi đất ở vườn điều nhà ông Hai Hoàng lại là đất đồi có màu vàng. Rõ ràng, ở đây có uẩn khúc”.

Vì sao ông Huỳnh Văn Nén bị rơi vào vòng lao lý?

Luật sư Phạm Hồng Hải nhớ lại, đêm 23/4/1998, bà Lê Thị Bông ở thôn 2, xã Tân Minh (căn cứ 6) bị kẻ gian dùng dây siết cổ đến chết để cướp một chiếc nhẫn vàng của nạn nhân. Cơ quan điều tra Công an tỉnh Bình Thuận đã vào cuộc, nhưng 2 tuần trôi qua vẫn chưa tìm ra hung thủ.

Cùng thời gian này, Huỳnh Văn Nén có trục trặc với vợ, suốt ngày lang thang ngoài chợ, ai nhờ gì làm nấy để lấy tiền uống rượu. Mấy ngày sau khi bà Bông bị giết, trong một lần ngà ngà say, Nén đã nói với bạn nhậu rằng ở căn cứ 6 rằng đã từng giết người. “Chộp” được thông tin này, Công an tỉnh Bình Thuận vội vàng gọi ông Nén đến cơ quan điều tra để “đấu tranh”.

Nhiều người Bình Thuận không hiểu vì sao mà sau đó ông Nén đã “nhận tội” một cách thành khẩn, khai báo rất chi tiết về sự tham gia của mình trong vụ án vườn điều”. Từ đây, điều tra viên đã “nhảy múa” trên hồ sơ, tạo ra một vụ án oan sai đầy tai tiếng trong lịch sử tố tụng hình sự”.

Thiên Long

Thương Tiếc Nữ Luật Sư Phạm Thị Hồng Thêu.

Hãy viết cùng tôi bài văn này.Hai ngày qua, nhiều người nói về luật sư Phạm Thị Hồng Thêu. Ai nấy đều mến chị vô cùng.

Gọi chị là nhảy cầu để “chứng minh nhân dân Đồng Tâm vô tội ” ( trích từ ngữ của luật sư Thêu) thì đúng hơn là “tự tử”. Có nên nói luật sư Phạm Thị Hồng Thêu nhảy cầu mới chứng minh được cho dân Đồng Tâm oan không? Dân Đồng Tâm oan hay không thì thảy mọi người đều hiểu, có điều không nói ra thôi. Do đó, căn nguyên nữ luật sư Phạm Thị Hồng Thêu nhảy lầu là vì lý do khác mà ta phải tìm ra cho được, hầu mang đến niềm an ủi cho những người sau.

“Khi con người tìm đến cái chết là lúc họ cảm thấy bất lực trước sự sống mà lương tâm luôn dày vò bởi khả năng của mình không thể đem đến mục đích sống mà họ đã hết sức cố gắng để gầy dựng, đó là chân lý là lý tưởng thiêng liêng như một võ sĩ đạo.” – Lâm Viễn Phương.

Ảnh 1: Nữ luật sư Phạm Thị Hồng Thêu.

Lý do cô Hồng Thêu nhảy sông không phải là vì ai dọa giết. Cũng có, nhưng không phải là nguyên nhân chính. Nguyên nhân chính cô chết là do gia đình tan vỡ. Một kết quả nghiên cứu xã hội học ở Mỹ, lý giải vì sao trẻ em Việt Nam vượt biên thường học hành rất thành công trên đất Mỹ hơn các tộc ngoại bang khác, thường là do gia đình vững. Gia đình vững không được hiểu là gia đình bố mẹ làm nhiều tiền nộp học, mua sách vở, bút mực cho đứa con, mà là gia đình mà người bố người mẹ động viên con những lúc cần thiết, làm bạn với con. Gia đình chị Thêu này không vững. Chỉ cần cho các bà ngồi lê đôi mách đi gieo vài tin đồn thôi là đủ để gia đình người ta tan nát.

Trong hai câu nói: “Con gái à. Xã hội như thế, mình chẳng thể thay đổi được đâu. Con làm gì cũng cần vừa sức. Bố mẹ thì luôn ở bên con” với câu nói ” Mày làm những chuyện làm nguy hiểm cho gia đình” thì người bố đã chọn câu thứ hai. Muốn phá sự nghiệp của một người, cách đơn giản, hiệu quả, nhưng bỉ ổi nhất mà kẻ thù nghĩ ra được là phá tan gia đình của người đó.

Quan hệ của Hồng Thêu và bố đã là rất xấu. Tôi không muốn nói là trong các cuộc tranh cãi trong gia đình, Hồng Thêu đúng hay bố đúng. Người bố không động viên con gái đi đường chính nghĩa, cho nên nó chết. Bên Hồng Kông, bố mẹ không ngăn cản con cái để chúng xuống đường không mục đích, nên cũng chết. Nói chung, kiểu gì thì cũng chết, nếu đẩy sự việc vào một trong hai thái cực. Do đó, bố-mẹ là người thầy đầu tiên của đứa con. Nếu bạn có bố mẹ tồi thì bạn có một tuổi thơ bất hạnh.

Giới trẻ Mỹ, thế hệ 1970 không ai là không biết ca khúc Papa don’t preach. Trong Papa don’t preach, cô ca sĩ Madona kể về một câu chuyện một gia đình người Mỹ nọ, một cô con gái sống với bố. Cô muốn đi với một anh thợ máy mà bố không cho. “Papa don’t preach!” dịch ra là: “Bố ơi, đừng có giảng đạo”. Nghe thì có vẻ hỗn, nhưng lời bài hát là biết bao tình yêu thương mà cô gái dành cho bố, nhiều hơn cả cô gái dành cho người tình.

Ảnh 2: Screenshot Papa don’t preach.

Hồng Thêu ăn trái này, mà bố thì lại cấm đoán những việc làm của cô, cho nên cô nhảy cầu. Tôi chỉ muốn giữ lại cho bạn đọc xem những hình ảnh đẹp nhất của cô. Hồng Thêu đã ăn trái cấm, ăn trái cấm là ăn trái cấm ăn (thầy Nguyễn Hòe). Thà cô sống như bao luật sư khác, chạy giấy tờ, lấy một tấm chồng, thực hiện các nhu cầu của cuộc sống, cười khà khà nhậu bụng bia như người ta thì cô đâu có chết. Nhất là, Hồng Thêu không có bạn, chị rất cô độc, chết vì các định kiến xã hội. Trái tim của người đàn bà rất yếu, dù có bằng cấp, địa vị hay tài sản. Con rắn rót vào tai người đàn bà để hại người, chứ không thể rót vào tai người đàn ông. Rình cho lúc A-đam lờ đi chỗ khác, con rắn liền tiếp cận Eva và nói mấy câu đủ để bà liều chết. Cũng vậy, chỉ cần tác động nghiệp vụ tâm lý lên Hồng Thêu mấy câu thì người con gái không chịu nổi, và phải quyên sinh. Người càng thương người thì càng dễ bị sai khiến để đi hại người. Người càng thương người cũng là người dễ bị người hại, như chị Thêu.

Trong giới luật sư Việt Nam bây giờ, có nhiều nhà chuyên môn giỏi. Song, tất cả vẫn đang còn chờ một nhà tư tưởng xuất hiện để liên hiệp tất cả các luật sư. Tôi không phải là người có thể cứu được vấn đề. Thà thắp lên một ngọn nến, còn hơn ngồi đó nguyền rủa bóng đêm.

Nho gia là lực lượng thâm trầm và sâu sắc, đã tọng vào mồm vua ở Trung Hoa câu nói: Mọi đất đai đều là của vua. Quan muốn lấy đất cuả dân, dân nói, đất là của vua, ông có ấn tín của vua thì tôi giao đất này lại cho. Thầy Khổng đã bảo vệ tư hữu đất đai cho mọi người dân Đông Á.

Chị Thêu chết, không phải là do kẻ thù mạnh, mà là do chị yếu.

Mọi người có lương tri đều thương tiếc Hồng Thêu.

Đất nước này, vũ trụ này sắp sửa có một cuộc đoàn tụ rất lớn. Tôi viết bài này tặng chị Hồng Thêu, không biết có đến được chị không? Bài này còn tặng những người đang tuyệt vọng trong cuộc sống. Gia đình là nền tảng của quý bạn.

Việt Nam, ngày 11 tháng 9 năm 2020.Tôn Phi.email: tonphi2021@gmail.com

Ls Phạm Hồng Hải Và Những Biến Cố Làm Nên Danh Tiếng

PGS – TS – LS Phạm Hồng Hải.

Sở hữu một gương mặt hơi mang dáng vẻ… ngoại quốc với hàng ria mép được chăm chút kỹ lưỡng, nhìn ông nom giống một diễn viên điện ảnh. Nhưng ông lại là một luật sư nổi tiếng, đã từng giữ chức vụ Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Hà Nội, đã từng có mặt trong các phiên tòa nổi đình nổi đám nhất, đã từng được VTV chọn là “người đương thời”. Và, đặc biệt hơn, ông là luật sư duy nhất ở Việt Nam hiện nay được phong học hàm Phó giáo sư.

Ông là PGS-TS-LS Phạm Hồng Hải, thành viên Hội đồng Lâm thời luật sư toàn quốc, Trưởng văn phòng Luật sư Phạm Hồng Hải và cộng sự.

Phòng làm việc của ông nằm trên tầng 2 của Văn phòng Luật sư (LS) Phạm Hồng Hải và cộng sự tại Khu đô thị mới Nam Trung Yên, giản dị đến không ngờ. Tôi quan sát mãi mà tịnh không thấy ông treo bất kỳ một thứ gì trên tường: bằng cấp, giấy chứng nhận, giấy khen hoặc ảnh chụp với các… VIP như cái cách mà một số người vẫn thường khoe trong phòng làm việc để dọa… khách.

Chỉ có duy nhất một thứ được treo ở vị trí trang trọng nhất, đó là một bức thư pháp mà nội dung là những lời dạy của Khổng Tử về đạo làm Người.

Tôi hỏi, bằng tiến sĩ luật của Viện Hàn lâm Khoa học Liên bang Nga oách thế, sao không treo? Ông bảo, học là để cho mình phục vụ giảng dạy và nghiên cứu khoa học chứ bằng cấp có phải để trang trí đâu mà… triển lãm.

Thì đúng vậy, 37 năm về trước, khi đất nước còn trong khói lửa chiến tranh, Phạm Hồng Hải khi ấy là một anh lính trẻ, bị thương dập nát nửa người, phải nằm bất động trong Quân Y viện nhưng vẫn miệt mài đèn sách… trên giường bệnh.

Với thương tích quá nặng, ông biết mình không bao giờ có cơ hội được trở lại chiến đấu vì Tổ quốc nên ông tự thấy mình phải học để phụng sự đất nước theo cách khác.

Đơn giản vậy thôi chứ khi ấy nằm liệt giường, không đứng, không đi được, ông nào mơ đến tấm bằng tiến sĩ sau này. Cả chức danh PGS, cả nghề luật sư, cả sự nổi tiếng… Nói tóm lại, tất cả những gì ông có bây giờ đều không có trong toan tính của ông lúc ấy.

Chỉ duy có một điều, ông biết rất rõ, ngay từ khi ấy, đó là cuộc đời đã dành cho ông một ân huệ lớn khi ông là người duy nhất may mắn sống sót trong khi tất cả đồng đội trên boong của một con tàu không số đã phải vĩnh viễn nằm lại giữa biển khơi không bao giờ trở về… Ông được phục vụ trên đoàn tàu Không số của Bộ Tư lệnh Hải quân ngay sau khi nhập ngũ, năm 1969. Thi tốt nghiệp phổ thông xong ở quê, chưa kịp nhận bằng thì ông xung phong ngay vào bộ đội.

Có lẽ thấy ông to khỏe, lại nhanh nhẹn, có trình độ (thời ấy có bằng lớp 10 là rất oách) nên ông được chọn vào đoàn tàu Không số. Đây là một đoàn tàu cảm tử chuyên chở vũ khí vào . Chiến tranh khi ấy đang ở vào thời kỳ ác liệt nhất. Nhổ neo rồi không bao giờ trở về, mất xác trên biển khơi là chuyện bình thường của các con tàu Không số. Phạm Hồng Hải đã hai lần cùng đồng đội chở vũ khí vào và con tàu của ông đã may mắn trở về một cách an toàn.

Nhưng biến cố xảy ra vào buổi chiều muộn ngày 16/4/1972, khi con tàu của ông đang nằm trên sông Cấm (thuộc địa phận Hải Phòng) ăn hàng để chuẩn bị cho một chuyến vào Nam thì bị máy bay Mỹ đánh bom trúng.

Ký ức của ông bây giờ, về trận chiến ấy, chỉ còn những vệt sáng xanh lét hãi hùng của lửa, của tiếng bom nổ, tiếng máy bay Mỹ gầm rú. Trước khi bất tỉnh, ông chỉ kịp nhìn thấy những vệt sáng xanh lè của lửa và xác những người đồng đội cháy sém. Mãi sau này ông mới biết, trong số 20 người trên con tàu ấy, chỉ có 3 người sống sót. Đó là 2 chiến sĩ phục vụ dưới hầm tàu và ông, người duy nhất còn sống trên boong tàu.

Cuộc trở về từ cái chết với những thương tích trầm trọng đã lấy đi của ông nhiều phần sức khỏe nhưng đã đem lại cho ông những bài học làm Người quý giá. Ông hiểu rằng, cuộc đời đã đem món quà tặng vô giá là sự sống đến cho ông và tự thân ông, ông sẽ phải sống sao cho có ích nhất.

Ngày ấy, trong Quân Y viện Hải quân, đã có nhiều người ngạc nhiên khi thấy hình ảnh một thương binh băng bó trắng toát khắp người nhưng vẫn miệt mài đọc sách, miệng lẩm nhẩm các công thức toán học. Thậm chí có người tưởng ông bị… tâm thần do sức ép của bom.

Xuất viện năm 1973, ông thi đại học và đậu ngay với số điểm cao. Không cần phần điểm ưu tiên dành cho bộ đội, ông đàng hoàng bước vào giảng đường đại học. Và, không chỉ có vậy, do điểm thi cao, ông còn được Nhà nước cử đi học ở nước ngoài.

Sang Liên Xô (cũ), ông được vào học luật ở Đại học Luật Tasken. Dù là thương binh mới ở chiến trường ra, sức khỏe kém nhưng ông học rất giỏi. Ông là một trong số những sinh viên hiếm hoi được Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền nước Cộng hòa XHCN Việt Nam tại Liên Xô (cũ) tặng bằng khen vì thành tích xuất sắc trong học tập.

Tốt nghiệp Đại học Luật Tasken với tấm bằng đỏ, ông về nước. Sáu năm học tập ở nước ngoài, ông đã thu nạp được nhiều kiến thức ở nhiều lĩnh vực thuộc về luật pháp.

Nhưng, câu chuyện về cái chết hụt năm xưa vẫn đeo bám ông, giống như một nỗi ám ảnh. Đã từng chạm vào cái chết nhưng lại được cuộc đời ban cho ân huệ được sống, hơn bao giờ hết ông hiểu được một cách tận cùng cái quý giá của cuộc sống làm người. Vì thế mà trong rất nhiều kiến thức đã học được, ông luôn luôn quan tâm đến những gì thuộc về quyền con người, ngay cả trong những hoàn cảnh ngặt nghèo nhất.

Bởi vậy, sau khi ở Đại học Luật Tasken trở về Việt làm cán bộ nghiên cứu tại Viện Nhà nước và Pháp luật, ông quan tâm nhiều đến quyền của người bị buộc tội, trong đó có quyền được bào chữa.

Trong vòng tố tụng, có nhiều loại người phạm tội. Có người phạm tội do cố ý nhưng cũng có không ít người phạm tội do vô ý, do thiếu hiểu biết về pháp luật và có cả những người bị hàm oan. Những đối tượng đó cần phải có người bào chữa. Bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho họ, góp phần làm sáng tỏ sự thật khách quan chính là bảo vệ pháp chế XHCN. Còn kể cả trong trường hợp, tội lỗi của họ đã rõ ràng thì khi LS có tình thương với họ cũng là một động lực để họ hoàn lương.

Hơn 10 năm làm cán bộ nghiên cứu ở Viện Nhà nước và Pháp luật, ông đã đeo đuổi đề tài “Bảo đảm quyền bào chữa cho người bị buộc tội”.

Để có tư liệu thực tế phục vụ việc nghiên cứu khoa học, ông đã tham gia làm LS kiêm nhiệm, đầu tiên là ở Đoàn LS Hải Phòng rồi sau đó là Đoàn LS Hà Nội. Năm 1991, ông quay lại Nga tiếp tục nghiên cứu và bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ Luật học với đề tài này tại Viện Hàn lâm Khoa học Liên bang Nga năm 1993.

Tám năm sau, năm 2001, với những đóng góp trong giảng dạy và nghiên cứu khoa học, ông được Hội đồng học hàm Nhà nước phong Phó giáo sư Luật học. Và, các đề tài khoa học xoay quanh cơ chế minh oan trong tố tụng vẫn là niềm say mê của ông. Ông vẫn vừa giảng dạy, vừa nghiên cứu, vừa tham gia bào chữa ở phiên tòa với tư cách là LS kiêm nhiệm.

Nhưng có một điều đặc biệt là, ngay từ khi Phạm Hồng Hải hành nghề luật sư như một nghề tay trái thì ông toàn được mời ngồi trong các phiên tòa nổi đình nổi đám để bào chữa cho các nhân vật cựu quan chức phạm tội, trong các vụ án từng là tâm điểm chú ý của dư luận như vụ Năm Cam, vụ Mường Tè, vụ Lã Thị Kim Oanh… Ông đã từng là LS của bị cáo Trần Hùng Sơn (trong vụ án Mường Tè), của bị cáo Lương Quốc Dũng (nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Thể dục thể thao)… Rõ ràng, trong số hàng nghìn LS, ông là một trong số những người hiếm hoi hay được mời bào chữa cho các nhân vật có thân phận đặc biệt mà ta cứ hay gọi là… VIP và tất nhiên là trong những vụ án không đơn giản.

Điều đó có phải ngẫu nhiên không và câu trả lời chắc chắn là không. Lẽ vì, nghề LS cũng giống như nghề bác sĩ và các bị can, bị cáo khác gì những con bệnh. Đã có bệnh thì tất phải tìm bác sĩ giỏi mà cầu cứu thôi… Và, đó là một trong nhiều lý do họ tìm đến ông, mời ông bào chữa. Cứ thế, người nọ mách người kia và dần dần ông trở nên nổi tiếng. Đã thế, các vụ án lớn thường được truyền trên truyền hình. Gương mặt đầy chất “Xinema” của ông cũng vì thế mà ngẫu nhiên xuất hiện ở mọi nhà.

Nhưng việc tham gia bào chữa có làm ông trở nên nổi tiếng thì khi ấy với ông vẫn chỉ là để lấy thực tế phục vụ cho nghiên cứu khoa học chứ ông không bao giờ nhắm tới cái đích sẽ trở thành LS chuyên nghiệp.

Cứ thế, tưởng rồi cuộc đời ông từ bấy sẽ mãi mãi gắn bó với công việc giảng dạy và nghiên cứu khoa học. Nhưng không phải. Năm 2004, lại một biến cố nữa xảy ra trong đời ông.

Số là, Pháp lệnh Luật sư năm 2001 quy định chỉ có những người không phải là cán bộ, công chức Nhà nước mới được gia nhập đoàn LS. Đối với những người đang làm luật sư kiêm nhiệm (tức là vừa làm công chức vừa làm luật sư) như ông, Bộ Tư pháp sẽ cho gia hạn thêm 3 năm để quyết định sẽ bỏ công chức sang làm LS hay thôi LS để làm công chức.

Quy định đó vô tình trở thành bước ngoặt trong cuộc đời ông khi buộc ông phải đứng trước sự lựa chọn nghiệt ngã giữa hai công việc mà ông cùng yêu thích. Đó là còn chưa kể, lúc ấy ông không chỉ có danh mà còn có ghế (giữ chức vụ Trưởng phòng Nghiên cứu tư pháp hình sự của Viện Nhà nước và Pháp luật). Nhưng rồi, bị đặt vào tình thế ngặt nghèo ấy, ông mới ngộ ra chính mình. Rằng, ông yêu nghề LS biết bao và xưa nay ông hành nghề bằng chính tình yêu vô biên ấy chứ không chỉ đơn thuần để làm thực tế để phục vụ cho việc nghiên cứu khoa học.

Và, thế là như một định mệnh, ông quyết định xin về hưu để làm LS chuyên nghiệp. Sợ bị vợ ngăn cản, ông đã phải giấu vợ viết đơn xin nghỉ hưu. Và, kết quả của sự lựa chọn nghiệt ngã ấy là sự ra đời của Văn phòng LS Phạm Hồng Hải và cộng sự.

Có văn phòng riêng, ông càng nhiều khách hàng hơn và “khách hàng truyền thống” của ông lại vẫn là các… cựu VIP. Tôi đã đặt lên bàn ông câu hỏi của nhiều bạn đọc trong và ngoài giới LS rằng, có phải bây giờ ông đã rất giàu và giàu lên nhờ các “khách hàng truyền thống” ấy?

Cứ tưởng câu hỏi khó chịu đó sẽ hoặc làm ông nổi xung hoặc “nhã nhặn” hơn là tìm cách né tránh. Nhưng không, ông rưng rưng cười, thay cho câu trả lời bằng một câu chuyện.

Đó là một lần, có một phụ nữ lặn lội từ Cao Bằng xuống Hà Nội, tìm đến Văn phòng LS của ông mời đích danh ông bào chữa cho chồng bà ta nguyên là một cựu quan chức, phạm tội đang bị tạm giam tại Trại tạm giam Công an tỉnh Cao Bằng. LS Phạm Hồng Hải nhận lời và sau một thời gian nghiên cứu hồ sơ, thấy có nhiều điểm chưa rõ, ông đã lên Cao Bằng làm thủ tục vào gặp bị can tại trại giam để hỏi thêm một số vấn đề.

Nhưng khi gặp LS Phạm Hồng Hải tại Trại giam thì thật bất ngờ, vị cựu quan chức này, hình như là theo thói quen, bỗng lên giọng hách dịch: “Là luật sư của tôi, anh đã nghiên cứu hồ sơ kỹ chưa mà đã lên đây gặp tôi? Nếu chưa nghiên cứu kỹ, mời anh về, tôi không làm việc”.

Phạm Hồng Hải không trả lời. Ông mở cặp lặng lẽ đưa cho vị cựu quan chức một mảnh giấy trắng phau, một cây bút và nói rành mạch từng lời: “Tôi đề nghị bị can viết đơn từ chối luật sư”.

Bào chữa cho các VIP, dù lúc ấy họ chỉ còn là cựu VIP vì đã trở thành bị can, nhưng ai bảo là không cay đắng…